Chương 84: Mồi nhử.

1702 Words
“Bất cứ điều gì, tôi sẽ không quan tâm đến nó. Tại sao chị lại mời tôi qua?” Scott hơi cáu khi anh hỏi. “Tôi chỉ muốn hỏi liệu Khu nhà Davidson có được vinh quang ngày hôm nay hay không nếu không có sự hỗ trợ tài chính của gia đình Delevingne. Liệu anh họ Scott có thể vẫn theo những thiếu gia giàu có đó vào lò thiêu của thành  phố Iris, để bọn họ và những cô gái xinh đẹp tâng bốc anh không?” Eleanor hỏi với giọng bình tĩnh và nó không giống như một cô bé mười bảy tuổi sẽ hỏi như thế nào. Biểu cảm của Scott thay đổi. Đôi mắt anh ta trông thật tệ và đang nhìn chằm chằm vào Eleanor như thể anh ta sắp ăn thịt người. Nó trông tối tăm và hơi bực bội. “Anh họ, đừng ghét tôi. Anh nói đúng, hầu tước Walker thực sự không đủ xứng đáng để tôi dựa vào. Một vài người chú tin rằng sự giàu có và sắc đẹp có thể đạt được thông qua học tập siêng năng và họ không quan tâm đến thế giới vàng bạc trần tục. Ngay cả khi tôi giao cho họ công việc kinh doanh của gia đình chúng tôi, thì cuối cùng, công việc kinh doanh của gia đình sẽ bị họ coi thường cho đến khi không còn gì cả. Miley và tôi không có ai để dựa vào. Chúng tôi chỉ còn lại những công việc kinh doanh của gia đình và của cải mà cha mẹ chúng tôi để lại. Anh họ, nói cho tôi biết, anh nghĩ tôi nên đưa nó cho ai?” Cô ấy nói với cái đầu nghiêng và một khuôn mặt ngây thơ. Điều duy nhất mà Scott không phát hiện ra là luồng ánh sáng ẩn sâu trong đôi mắt cô. Scott không phải là một kẻ ngốc. Anh cũng khéo léo một chút nếu được gia đình quan tâm, che chở. Chỉ là hắn có chút hư hỏng bọn hắn đến không biết trời đất mênh mông. “Đừng cố ý chuyển hướng đề tài. Nói cho tôi biết, chị muốn tôi làm gì?” Nếu cô ấy thực sự muốn trao tất cả mọi thứ cho người khác, tại sao cô ấy lại nói với anh ấy tất cả những điều này? Ban đầu, anh không nghĩ rằng có điều gì đó không ổn với Khu nhà chính. Nhưng sau khi nghe những gì cô nói, trong lòng anh có chút cảm khái. Khu nhà kia có thực sự tồi tệ như cô ấy nói? Đôi môi của Eleanor nở một nụ cười vui vẻ khi cô đối mặt với câu hỏi cáu kỉnh của Scott, "Anh họ, mong rằng anh có thể giúp em!" "Giúp chị?" Scott, người ban đầu đầy tức giận, cô ấy đã choáng váng và có phần lạc lõng. “Đúng vậy, Jost muốn giữ Gia tộc Davidson và anh họ muốn bảo vệ Davidson , vì vậy hy vọng rằng người anh họ có thể giúp mình… Davidson  và nhà Davidson là những người ruột thịt, những mảnh xương vụn được kết nối bởi tĩnh mạch. Dù bố mẹ tôi có quyết tâm như thế nào đi chăng nữa thì suốt những năm qua họ đều ưu tiên cho Dinh thự Vân, tôi. Tôi không đúng?” Eleanor nhìn Scott và hỏi một cách nghiêm túc và kiên trì. Trái tim của Scott rung lên vì những gì cô ấy nói. "Chị muốn tôi giúp gì?" Khi nghe những lời của Eleanor, trái tim của Scott đã hứa sẽ giúp đỡ. Anh không quên tiếng thở dài của bố và sự bất lực của mẹ. Anh ấy quả thực học không giỏi. Đối với võ thuật anh không có dũng khí như người anh em họ thứ hai của mình, vì vậy anh chỉ có thể từ bỏ cuộc sống của mình với tiếng thở dài của cha mẹ. Anh ta đi theo những thiếu gia giàu có ở thủ đô để ham mê dục lạc, dẫn đến một cuộc sống sa đọa. Anh nghĩ rằng không phải là một ý kiến tồi nếu dành cả cuộc đời mình như thế này. Nhưng sau khi người chú và dì thứ tư qua đời, anh có chút bất an - nếu không có nhà họ Vân hỗ trợ, liệu nhà họ Vân có còn đủ tiền để anh tiêu không? Không có tiền bạc, mấy vị thiếu gia giàu có kia còn nguyện ý nịnh nọt hắn sao? Anh biết rằng những người này đang nhìn vào số tiền bạc của anh. Không có tiền bạc, với địa vị của hắn, bọn họ thu hết hắn cũng không đủ. “Bất kể chị cần giúp gì, nó chắc chắn sẽ có lợi cho chị.” Eleanor thấy giọng điệu của anh đã dịu đi, cô mỉm cười trêu chọc anh. "Nhưng điều quan trọng nhất bây giờ là tôi không biết liệu anh họ có đủ can đảm hay không!" Bị đánh giá thấp, bị khinh thường bởi một người trẻ hơn mình, cảm giác đó đã khiến anh phát điên. “Delevingne Eleanor, đừng làm tôi hồi hộp. Đi thẳng vào vấn đề thôi!” Không ai biết Tiểu thư Eleanor đã nói gì với Scott, nhưng khi anh rời khỏi nơi này, khuôn mặt anh lộ rõ vẻ thất thần và đôi mày nhăn lại có thể thắt lại. “Chị cả, chị đã nói gì với em họ? Tại sao anh ấy lại trông như thế này?” Miley tò mò hỏi. Cô nhận ra rằng khi cô đi ngang qua trước mặt anh, anh chỉ nhìn cô một cách thờ ơ. Anh không bắt nạt cô như anh thường làm nên cô cảm thấy rất kỳ quặc. "Cứ để anh ta như vậy." Nhìn Scott bơ phờ, miệng Eleanor nở một nụ cười nhạt. Cô ấy nói trong lòng: ‘Scott, em đã cho anh cơ hội rồi. Quý trọng nó hay không là tùy ở chị. Nếu anh không làm được, anh sẽ không bao giờ là gia đình của em vì anh là một kẻ vô dụng! ' Cô ấy làm vậy chỉ để bảo vệ Scott và không muốn người chú thứ ba của mình nhìn thấy đứa con của mình chết trước chính mình. Cô đã cho anh ta cơ hội. Anh ta có trân trọng nó hay không, điều đó sẽ phụ thuộc vào chính bản thân anh ta. Một người đàn ông chỉ quan tâm đến thể diện của mình và không biết trưởng thành sẽ không bao giờ có khả năng. Toàn bộ người dân ở Davidson đều biết rằng Tiểu thư Eleanor đã nhờ chú He mời Scott tới, nhưng vì lý do gì thì không ai biết. Khi Scott quay lại, có vài người hỏi anh vì tò mò, nhưng anh chỉ nhìn họ một cách yếu ớt. Anh không nói lời nào đi thẳng về phòng. Một tình huống kỳ quặc như vậy đã khiến mọi người nhìn nhau. Tất cả họ đều biết Scott. Anh giống như một quả pháo không thể đốt sáng, nhất là khi đối mặt với chị em nhà họ Vân. Nó giống như thể anh ta đang đối mặt với kẻ thù và anh ta không bao giờ cho họ thấy bất kỳ mặt tốt nào. Tất cả bọn họ đều nghĩ rằng sau khi Scott trở về, anh ấy sẽ giận dữ mắng mỏ. Không ngờ, anh khác hẳn ngày thường. Anh ấy trở nên im lặng và không đưa ra bất kỳ lời phàn nàn nào. "Chuyện gì đã xảy ra với Scott?" Bà White nhìn cậu con trai lập dị của mình rồi hỏi Rydel đang ở bên cạnh, "Nó bị bệnh à?" “Đừng hoang tưởng. Có lẽ đó là một điều tốt!” Rydel nghĩ đến đứa cháu gái nhỏ của mình, không thể coi thường, trong lòng không khỏi nói ra vẻ chờ mong. "Một điều tôt?" Bà White cau mày muốn tức giận. Nhưng nghĩ rằng xung quanh có nhiều người như vậy, sẽ chẳng hay ho gì khi trút giận vào mặt chồng. Cô trở nên giận dữ với Tiểu thư Eleanor, người đã khiến con trai cô trở nên xa lạ và cảm thấy rằng đó là lỗi của cô. "Hãy bỏ qua." Rydel không nói rõ chi tiết, mà là liếc nhìn đại ca của mình. Hai anh em không nói gì trong thỏa thuận ngầm. Davidson Janis đã bỏ đi, tung tích của Davidson Mark vẫn chưa được biết và cả thành phố đang theo dõi kết cục của nhà Davidson. Sau khi biết tiểu thư Eleanor đã đổi chủ tiệm, trong kinh thành đã có tin đồn. Tuy nhiên, Eleanor không bước ra khỏi nơi ở nên cô không biết những tin đồn thất thiệt bên ngoài. Ngay cả khi cô ấy biết, cô ấy có thể làm gì? Những điều cô ấy muốn làm, không ai có thể ngăn cản cô ấy. Đây chỉ là chuyện nhỏ và dù có chủ ý thì họ cũng không làm ồn ào. Suy cho cùng anh cũng chỉ là một chủ tiệm nhỏ, bọn họ không thể làm mưa làm gió. Chỉ là, khi chuyện khác xảy ra, nó đã gây ra một làn sóng phản đối kịch liệt trên khắp thủ đô. Khi Scott, thiếu gia thứ năm của Davidson, đang ở trên thuyền hoa với một nhóm thiếu gia giàu có, anh ta không thể bước chân vào hóa đơn và bị chặn trên thuyền hoa và không thể xuống. Điều này đã khiến gia đình Davidson bị đẩy lên trước mặt công chúng. "Tại sao tôi phải là người thực hiện thanh toán?" Vân Bân nhìn đám người không thiện cảm, lạnh lùng nói. “Chị đã mời tôi đến, và sau đó tôi cần phải trả tiền đồ ăn và thức uống. Tôi gửi hóa đơn chín lần, và lần này, tôi không mang theo tiền bạc. Chị muốn gì?"
Free reading for new users
Scan code to download app
Facebookexpand_more
  • author-avatar
    Writer
  • chap_listContents
  • likeADD